Biết ơn ngành giáo dục hơn nữa nếu có thể giảm tải chương trình học một cách khoa học, tạo điều kiện cho các cháu cân bằng thời gian học hành và vui chơi, có thời gian học thêm những môn kỹ năng
Sáng nay tôi đưa con trai đi thi tốt nghiệp Trung học phổ thông. Lòng bồi hồi nghĩ con trai vừa hết 12 năm đèn sách. Thực tế là hơn 12 năm.
Hồi cháu còn đi mẫu giáo các cấp… Mầm – Chồi - Lá, vợ chồng chúng tôi bất đồng với nhau về việc cho con học chữ trước tuổi hay không. Tôi thì kiên quyết "không" theo khuyến cáo của ngành giáo dục nhưng vợ vẫn lén cho con học. Lý do: Vào lớp 1 con người viết đọc biết viết, con mình không học tụt lại, theo không kịp.
Quả đúng vậy. Ở TP.HCM, một số phụ huynh có suy nghĩ như tôi, dù cũng ít thôi, nhưng khi cho con vào lớp 1 đều kêu trời vì không cho con học chữ trước. Tôi có anh bạn làm chủ tịch phường, than vãn: Nghe lời ngành giáo dục không cho con đi học chữ trước, giờ ân hận quá vì thấy con đua theo không kịp bạn bè.
Dĩ nhiên các thầy cô ở lớp đầu cấp này vẫn bám sát chương trình, không dạy chạy đua nhưng sự so le về kỹ năng (đọc, viết) của các cháu đã gây ra một khoảng cách "bất công", tác động không nhỏ đến tâm lý trẻ nhỏ. Và dĩ nhiên, điều này chắc chắn có tác động đến sự phát triển tâm sinh lý, trí não, động cơ của trẻ.
Thiết nghĩ, ngành giáo dục phải cấm rất nghiêm (hoặc cấm không được thì cứ cho phép) việc dạy chữ sớm cho trẻ, để các cháu bước vào lớp đầu cấp có cơ hội học tập như nhau. Tôi nói "hơn năm 12 đèn sách" là vậy, việc học của các cháu không phải bắt đầu từ lớp Một, mà là sớm hơn, một cách bất đắc dĩ.
12 năm đèn sách của con là 12 năm tôi xót xa mỗi ngày, vì các cháu học quá nhiều, khối lượng thời gian dành cho việc học quá khủng khiếp. Tôi không biết các cháu có được "mỗi ngày đến trường là một ngày vui" hay không, chỉ biết con tôi học bù đầu bù cổ.
Tôi muốn con tôi học thêm ít thôi, dành thời gian cho việc chơi thể thao, học đàn. Nhưng vợ tôi kiên quyết bắt con học thêm. Chúng tôi xung đột. Tôi biết vợ mình có lý khi bắt con phải học thêm Toán – Lý – Hóa – Văn – Anh văn suốt tuần buổi tối (và cả sáng Chủ Nhật) vì gần như tất cả bọn trẻ đều học thêm như vậy, không đua theo bạn bè là rơi lại phía sau ngay, là cơ hội giành suất vào trường đại học tốt sẽ rất khó khăn.
Mỗi 9-10h tối con tôi mới về tới nhà, đầu bù tóc rối. Mệt lử. Không cha mẹ nào không xót. Xót nhưng vẫn bắt con phải học. Tôi nghĩ chính người lớn – phụ huynh – gây ra tình trạng này chứ không ai khác (dĩ nhiên còn có trách nhiệm của ngành giáo dục khi không điều chỉnh nổi tình trạng này).
Con trai tôi năm học lớp 9 đã đạt Huy chương vàng môn bắn súng toàn TP.HCM. Đến lớp 10 cháu vẫn còn chơi môn này nhưng đến 11 thì bỏ để lao vào việc học. Giờ hết 12 rồi, tôi xót xa khi cháu chỉ biết đàn lõm bõm, môn bắn súng cũng dở dở dang dang. Vẽ vời thì coi như mù màu. Rất nhiều trẻ khác cũng vậy, cái đầu đầy chữ nhưng kỹ năng bằng không, số 0 tròn trĩnh. Thật đáng tiếc. Nhưng tôi không còn cách khác.
Ngành giáo dục hô khẩu hiệu "mỗi ngày đến trường là một ngày vui" nhưng đó là mục tiêu chứ không hẳn là thực trạng. Trong thâm tâm, mỗi ngày tôi đều mong mỏi con mình mau mau kết thúc năm lớp 12 để có thể học tập các môn kỹ năng hoặc hưởng thụ một bầu không khí trong lành rất đời chứ không ngập ngụa những bài học đầy chữ và số.
Thật tiếc cho các con khi ở cái tuổi vô tư trong sáng và đẹp nhất cứ cắm đầu cắm cổ học và học. Có lẽ 90% các cháu hiện nay đều cận thị. Chủ yếu cũng học mà ra.
Tôi cảm ơn trường học và các thầy cô đã dìu dắt các con chúng tôi được học hành, đã làm phần việc cực quan trọng là khai tâm, khai trí cho các cháu, góp phần dạy các cháu nên người có kiến thức, có ích.
Tuy nhiên, phụ huynh chúng tôi sẽ biết ơn ngành giáo dục hơn nữa nếu có thể giảm tải chương trình học một cách khoa học, tạo điều kiện cho các cháu cân bằng thời gian học hành và vui chơi, có thời gian học thêm những môn kỹ năng (vốn sẽ rất quan trọng khi bước ra đời).
Làm chưa được điều này là những người điều hành ngành giáo dục còn mắc nợ nhân dân, mắc nợ các thế hệ học sinh.
Đây là chương trình phẫu thuật nhân đạo, dự kiến phẫu thuật cho những bệnh nhân bị dị tật khe hở môi, hàm ếch, thừa ngón tay, thừa ngón chân ở tỉnh Gia Lai và một số tỉnh lân cận.
Theo điều tra, từ năm 2019 - 2020, Phòng Giáo dục và đào tạo các huyện Nam Giang, Tây Giang, Bắc Trà My được giao làm chủ đầu tư các gói thầu mua sắm trang thiết bị giáo dục.
Tại buổi họp báo kinh tế - xã hội thường kỳ quý I/2024, Phó Giám đốc Sở Du lịch TP Bùi Thị Ngọc Hiếu đã công bố các chương trình xúc tiến du lịch nổi bật của thành phố trong quý II/2024.
Cơ quan CSĐT Công an huyện Yên Châu, tỉnh Sơn La đã bắt khẩn cấp tài xế xe đầu kéo vi phạm nồng độ cồn gây tai nạn khiến 1 người chết, 7 người bị thương
Bác sĩ (BS) Đỗ Doãn Bách - Bệnh viện Bạch Mai Hà Nội luôn tâm niệm, phải học cách yêu thương con người trước khi trở thành một BS, khi đó sẽ có vô vàn cách thức để cứu chữa người bệnh.
Theo Bộ trưởng Bộ Y tế Đào Hồng Lan, ngôi nhà chung ngành Y chứa biết bao trái tim, khối óc nhân ái, tài năng, luôn tràn đầy nhiệt huyết, tận tâm vì nghề, cùng nhau hướng tới mục tiêu nâng cao sức khỏe người dân cả về thể chất và tinh thần; Viết tiếp những kỳ tích của nền y học nước nhà.
Hơn 1.000 bạn trẻ TP Hồ Chí Minh tham gia các hoạt động ra quân Tháng Thanh niên 2024 chủ đề "Thanh niên xung kích tình nguyện vì cuộc sống cộng đồng".
Tối nay (26/2), tại Nhà hát Hồ Gươm (Hà Nội) sẽ diễn ra chương trình tôn vinh Thầy thuốc Việt Nam và trao giải cuộc thi viết "Sự hy sinh thầm lặng" lần VI.
(PLM) - Trong chiến dịch Điện Biên Phủ kéo dài từ ngày 13/3 đến 7/5/1954, hơn 2 vạn dân công hỏa tuyến của ta cùng những chiếc xe đạp thồ thô sơ đã khiến địch bất ngờ. Bằng ý chí quyết tâm, mỗi dân công đã vận chuyển hàng trăm kg hàng hóa, đạn dược trên chiếc xe thồ vào chiến trường. Trong lễ diễu binh diễu hành kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ, đoàn quân xe đạp thồ huyền thoại sẽ được tái hiện sinh động giúp người dân hiểu hơn về công tác hậu cần từ hậu phương đến tiền tuyến.
70 năm sau chiến thắng Điện Biên Phủ, tuy thời gian và chiến tranh đã làm phai mờ đi phần nào dấu tích của quá khứ, nhưng những giá trị tinh thần bất diệt mà chiến thắng này để lại cho muôn đời sau vẫn còn nguyên vẹn.
Những dấu ấn lịch sử vẫn còn in đậm khắp nơi, trở thành những di tích vô giá, minh chứng cho một thời kỳ hào hùng của dân tộc. Bảo tàng Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ với những hiện vật, hình ảnh chân thực, sống động vẫn sừng sững như những chứng nhân lịch sử, gợi nhắc về sự hy sinh anh dũng của cha ông.
70 năm sau chiến thắng Điện Biên Phủ, tuy thời gian và chiến tranh đã làm phai mờ đi phần nào dấu tích của quá khứ, nhưng những giá trị tinh thần bất diệt mà chiến thắng này để lại cho muôn đời sau vẫn còn nguyên vẹn. Những dấu ấn lịch sử vẫn còn in đậm khắp nơi, trở thành những di tích vô giá, minh chứng cho một thời kỳ hào hùng của dân tộc. Bảo tàng Chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ với những hiện vật, hình ảnh chân thực, sống động vẫn sừng sững như những chứng nhân lịch sử, gợi nhắc về sự hy sinh anh dũng của cha ông.
Ngày 27.4 công viên Nước Hồ Tây đã tổ chức nhiều chương trình hấp dẫn như: Chương trình ca nhạc tạp kĩ, xiếc và giao lưu biểu diễn cùng các vũ công...chương trình được tổ chức trong 05 ngày từ 27/4 đến 1/5, mỗi ngày có 02 show diễn buổi sáng và buổi chiều.
Kỳ nghỉ lễ 30/4 - 1/5 đã đến rất gần. Tuy nhiên, giá vé máy bay nội địa cao khiến du khách e dè. Du khách đã đưa ra nhiều lựa chọn khác để phù hợp với tiêu chí tiết kiệm chi phí.